Chương 67
Nhiều năm sau, Tô Tân Di, người đã từ bỏ việc theo đuổi thần tượng, vẫn sẽ nhớ lại ngày toàn bộ mạng lưới bị chấn động và tê liệt——
Hôm đó, cô học xong môn tự chọn, cùng bạn cùng phòng trở về ký túc xá, như thường lệ, cô tắm rửa trước rồi đi ngủ nghịch điện thoại.
Cô vẫn đang hát trong khi tắm thì bất ngờ nghe thấy một tiếng hét phát ra từ ký túc xá: “Mẹ kiếp!!!!”
Giọng nói đó phát ra từ cô gái ở giường trên, người thường là người điềm tĩnh nhất ký túc xá.
Tô Tân Di có dự cảm không lành, lớn tiếng hỏi: “Sao vậy?”
Không ai đáp lại cô, nhưng tiếng hét đột ngột này giống như cầu chì phát nổ, Tô Tâm Di mơ hồ nghe thấy tiếng hét ‘Ahhh’ và ‘Tống Huân’ phát ra từ toàn bộ khu ký túc xá nữ.
Xảy ra chuyện gì vậy?
Tô Tân Di tùy ý tắm rửa, quấn khăn tắm đi ra ngoài, khi trở vào phòng, cô nhìn thấy cảnh tượng phấn khích của bạn cùng phòng
Tô Tân Di: “Sao vậy? Sao vậy!!”
Các bạn cùng phòng vẫn đang la hét, ôm nhau lắc lắc nhau một cách điên cuồng, trên mặt đều có vẻ hưng phấn.
Cô gái duy nhất có quan hệ tốt nhất với cô vội vàng nói với cô: “Cậu xem Weibo liền biết”
Weibo? Có thể sập phòng của ngôi sao nào đó
Tô Tân Di thường sử dụng ứng dụng này khi theo đuổi người nổi tiếng, nhưng vì cô ấy theo đuổi một bộ phim tình cảm nào đó cách đây một tháng và có cp ngoài đời thực nên cô thề sẽ không bao giờ xem lại.
Tô Tân Di cũng không thèm sấy tóc, cô ôm mái tóc ướt của mình, lấy điện thoại đang sạc pin mở khóa.
Ngay khi cô nhấp vào một số phần mềm, nó đã bị lỗi.
Tô Tân Di:? ? ? ?
Kết nối internet của cô ấy có tệ không? ? ?
Cô ấy đã chuyển sang mạng 5G và tình trạng vẫn như vậy.
Tô Tân Di vẫn không chịu bỏ cuộc, vì vậy cô gỡ cài đặt nó và tải lại từ cửa hàng ứng dụng.
Lần này cuối cùng cũng mở ra, trong danh sách tìm kiếm nóng, Tô Tâm Di nhìn thấy từ “hot” màu đỏ đến mức chuyển sang màu tím ở đầu danh sách tìm kiếm.
#Tống Huân lần duy nhất rung động #
#Tống Huân và Thẩm Như Tinh tuyên bố #
#Chuyện tình cảm của Tống Huân bị công khai#
#CP của tôi hoá ra là thật #
#Tống Huân lần duy nhất rung động# đứng đầu danh sách với hàng chục triệu lượt thảo luận, theo sau là vô số chủ đề liên quan, thoạt nhìn có thể tưởng rằng toàn bộ danh sách hot search đang bị thống trị.
Tô Tân Di nín thở và không thể tin được những gì mình đang nhìn thấy.
Cô bấm vào chủ đề đầu tiên và nóng lòng muốn ăn dưa——
404 KHÔNG TÌM THẤY
Cái này là cái gì! ! ! ! Tại sao lại trắng xoá rồi.
Tô Tân Di điên cuồng bấm n lần, vẫn không vào được.
Cô lo lắng hỏi cô gái đang gào thét ở giường trên phía trước: “Tống Thần sao vậy? Sao lại thông báo chính thức!!”
Cô gái ở giường trên không trả lời cô mà ngồi trên ghế với đôi mắt đờ đẫn, đôi mắt trống rỗng như đang thất tình.
Tô Tân Di quả quyết thay đổi mục tiêu, tìm một người bạn cùng phòng khác, người bạn cùng phòng đó vẫn đang ôm một cô gái khác, nghe được câu hỏi của cô liền ném điện thoại cho cô: “Tâm Di cậu tự xem đi!”
Tô Tâm Di cầm lấy điện thoại, xem xét kỹ hơn——
@ Tống Huân Đây là lần đầu tiên và duy nhất tôi rung động.
[hình ảnh]Tô Tân Di có một loại dự cảm mơ hồ, tay run rẩy bấm vào bức ảnh.
Có thể mơ hồ thấy rằng bức ảnh này được chụp từ nhiều năm trước, đầu mùa hè, phía dưới dàn hoa tím, chàng trai trong ảnh có đôi lông mày ngang ngược, tuy khuôn mặt có nét non nớt hơn hiện tại nhưng vẫn có thể phân biệt được anh là ai, dáng vẻ ngang ngược lại lười biếng.
Ngạc nhiên thay, đó chính là Tống Huân khi còn là một cậu thiếu niên.
Anh không nhìn vào camera mà hơi quay mặt lại nhìn cô gái bên cạnh.
Đôi khi, một cái nhìn có giá trị hơn ngàn lời nói.
Khuôn mặt của cô gái cũng có phần quen thuộc, cô mím môi mỉm cười trước ống kính, lông mày cong cong, đường nét khuôn mặt xinh đẹp, đôi mắt trong trẻo.
Hai người rõ ràng cách nhau một sải tay, không hề có chút tiếp xúc thân thể nào, nhưng dưới mái hiên của buổi chiều mùa hạ, bầu không khí mơ hồ của tuổi trẻ bao quanh hai người, giống như kẻ sát nhân, đâm vào mắt của người nhìn.
Nó làm Tô Tân Di nhớ lại thời trung học của cô.
Trong đầu Tô Tâm Di lóe lên một ý nghĩ: Đây là Thẩm Như Tinh sao? Vậy là cô và Tống Huân quen nhau từ hồi cấp 3 sao?
Cô chợt hiểu tại sao mình lại bị mê hoặc bởi cặp đôi Tống Thẩm khi họ ở cạnh nhau, thì ra đó là cảm giác của tình yêu, của sự phức tạp trong từng ánh mắt khi họ nhìn nhau.
Kết hợp với lời văn kèm theo của Tống Huân.
Mọi thứ đều có lời giải thích.
Có rất nhiều người có cùng suy nghĩ với Tô Tân Di.
[ ????????????] [Chết tiệt! ! ! ! ! ] [ Có phải như tôi nghĩ không? Ahhhhhhhhh] [Tuyên bố chính thức sao ? ] [Tôi hưng phấn, nhìn thấy Tống Huân đăng ảnh, tôi không dám tin, nhưng nhìn lại lần nữa, hoá ra là sự thật ] [Ah ah ah ah, CP của tôi là thật rồi !! Còn ai nữa? Tôi hỏi còn ai nói là giả nữa ? ] [ Thông báo chính thức ! Chính chủ đích thân thông báo ] [ aaaaa tôi đã sớm biết sẽ như vậy mà ] [Đệt, tưởng là kịch bản nhưng hóa ra lại là sự thật] [Mọi việc đã có lời giải, hóa ra chị gái Thẩm Như Tinh chính là mối tình đầu của Tống Huân, chẳng lẽ cô ấy nhận được kịch bản tái hợp sau một thời gian dài xa cách? Biên kịch còn không dám nghĩ như vậy] [Đạo diễn cũng không tưởng tượng được mọi việc sẽ phát sinh theo chiều hướng này…] [Sốc, đây không phải là cốt truyện của phim truyền hình sao?]…… Tô Tân Di cuối cùng cũng muộn màng phản ứng lại, tay cô run đến mức không thể giữ vững điện thoại, suýt nữa đánh rơi nó xuống đất.
CP mà cô ủng hộ thành thật ở ngoài đời.
Cô trả lại điện thoại cho bạn cùng phòng, nhanh chóng gia nhập phe của họ, ôm nhau và hét lên: “Ahhhhhhh!!”
Ngay sau khi bài đăng trên blog này được xuất bản, wb đã dẫn đến sự cố máy chủ nghiêm trọng nhất kể từ khi phần mềm được phát hành vào năm 2016.
Các bình luận đã đạt đến con số đáng kinh ngạc là hàng trăm nghìn và lượt thích đã lên tới gần 10 triệu, điều đó có nghĩa là gần 100 triệu người có thể đã đọc bài đăng trên blog này.
Ngày hôm đó, cư dân mạng cuối cùng cũng nhớ lại nỗi lo sợ rằng 3 năm trước, Tống Huân đã phát hành album đầu tiên càn quét tất cả các giải thưởng âm nhạc lớn và thống trị màn ảnh trên nhiều phần mềm xã hội.
Bài đăng trên blog gần như là một thông báo chính thức, thậm chí còn hỗ trợ hàng trăm tài khoản tiếp thị lớn nhỏ và được chuyển sang nhiều ứng dụng khác nhau, cư dân mạng bàn tán sôi nổi và mức độ phổ biến vẫn không hề giảm bớt.
[Cười chết ta mới nói tại sao weibo đột nhiên sụp đổ, nhìn lại, quả nhiên vẫn là anh ] [Làm sao có ai có thể nghi ngờ sự thống trị của Tống Huân? Dù anh kín tiếng nhưng luôn tạo ra sự bùng nổ ] [Tống Thần một năm qua quá khiêm tốn, lặng lẽ phát hành album, không quảng bá nhiều, hình như không có hoạt động nào khác ngoại trừ concert] [Tổ chương trình: Chuyện gì vậy? ] [Tôi chỉ có thể nói bạn lợi hại nhất ] [Trang chủ của tôi đã bị chặn và tôi phát hiện ra rằng những người thuộc nhóm thể thao điện tử, nhóm nhà văn, nhóm nghệ sĩ, nhóm COS, nhóm phụ, nhóm otome, nhóm kỹ thuật số, nhóm khoa học … Hóa ra là hầu hết mọi người trong những vòng kết nối này đều giống như tôi, quan tâm đến sự kiện này ] [Một người con trai gây ảnh hưởng đến nhiều lĩnh vực ] [Vậy có ai đi tìm xem người phụ nữ bắt giữ được trái tim Tống thần là ai không?] [Đã được tiết lộ từ lâu rằng cô ấy là nữ chính rất nổi tiếng trước đây.] [Tất cả cư dân mạng có quyền lực lớn đều đã thiết lập Bách khoa toàn thư Baidu, đây là lời giới thiệu bạn có thể đọc được: học trung học cơ sở số 1 Bắc Thành, và học đại học sư phạm Bắc Thành …] [ Ba năm kể từ khi ra mắt đến nay không có scandal tình ái nào, lần duy nhất anh ấy tham gia là chương trình tình cảm, chẳng lẽ anh ấy tham gia vì Thẩm Như Tinh sao ] [ Nhóc con, hãy nhìn anh trai này, phải theo đuổi mãi mới bắt được vợ tới tay ] [ Có ai viết truyện chưa? gọi là trước khi trọng sinh cô ấy không yêu tôi, cô ấy bỏ đi còn anh ấy theo đuổi cô ấy, nhất định rất cảm động ] [Tôi đã bắt đầu xem lại chương trình hẹn hò, đây là nơi giấc mơ CP của tôi bắt đầu ] [Không cần nói gì hết ! Khi sự nghiệp đang phát triển vẫn chọn lựa công khai tình yêu, đàn ông đích thực không bao giờ thèm giấu giếm] [Những người thông minh đã bắt đầu xem chương trình từ những số đầu tiên ] [Ah ah ah ah ah ah đây là cốt truyện gì thế này ah ah ah ah thật thú vị làm sao! ! ! Người hâm mộ CP hài lòng với kịch bản này ] [ Chắc chắn tổ chương trình đang rất vui mừng, độ nổi tiếng trực tiếp vượt quá 10.000, trở thành chương trình tạp kỹ đầu tiên trên đài xoài vượt qua 10.000 lượt yêu thích, đạo diễn khẳng định rất vui mừng] [Để tôi kể cho các bạn nghe một câu chuyện ma quỉ, tổng số lượt xem của chương trình tạp kỹ này đã vượt quá một tỷ, bùng nổ cái gì chứ? Rất nhiều chương trình truyền hình được gọi là hit lớn đều không có số liệu này] [@100% yêu đương: mau trả tiền cho vợ chồng Tống Thẩm đi. @Tống Huân @Thẩm Như Tinh Không có họ, làm sao lượt xem chương trình có thể cao như vậy ] [Vậy nữ khán giả hôn gió trong buổi hòa nhạc cũng là Thẩm Như Tinh? 】 [ tôi quay lại tra cứu thì đúng là như vậy, bây giờ video đó lại nổi tiếng, khi đó có người nói nhìn giống liền bị fan mắng] [ tôi không thể chịu đựng được nữa, gần một nửa số lượt tìm kiếm nóng trong hai tuần qua là từ hai người này, trong giới giải trí của không có người nổi tiếng nào khác sao? Không có tin tức khác sao?] [Không thích xem thì tránh đi. Chẳng ai quan tâm bạn nghĩ gì đâu. Dù sao thì tôi cũng thích xem, hahaha]…… Thẩm Như Tinh vốn tưởng rằng cô đã sẵn sàng ra mắt công chúng, những lời bình luận bên ngoài sẽ không ảnh hưởng đến cô, nhưng sự nổi tiếng vẫn khiến cô bất ngờ.
Điều trực quan nhất là số lượng người hâm mộ trên mạng xã hội đã tăng lên hàng triệu người và điện thoại di động của cô bị kẹt đến mức cô khó có thể bấm vào.
Cô nghe nói rằng máy chủ hệ thông cũng đã bị sập. Các nhân viên phải tăng ca liên tục để khắc phục hệ thống.
Tin nhắn riêng tư của cô cũng tăng lên hàng chục nghìn chỉ sau một đêm. Ngoài những lời mời hợp tác tăng vọt, những người còn lại đều nài nỉ cô bắt đầu dạy học.
[Chào chị dâu! Được rồi, từ khi hai người bắt đầu hẹn hò, em đã đặc biệt thích hai anh chị rồi rồi, mong hai người có thể hạnh phúc mãi mãi, em tình nguyện đổi lại 10 năm độc thân ] [Ah ah ah chị em thật trâu bò! Chị là chị gái duy nhất của em! Em chưa từng mắng chị. Kiếp sau để em gặp truyện này trước được không ] [tôi chưa bao giờ hẹn hò hay hôn người nổi tiếng, chị dâu tôi có thể làm nhiều vlog hàng ngày hơn không? ! Hoặc bắt đầu phát sóng trực tiếp để chia sẻ cuộc sống tình yêu của hai người! Xin chị đó, em là fan trung thành của chị, hãy giúp em thực hiện tâm nguyện nhỏ bé này ] [ Chị gái, chị có thể mở lớp chia sẻ kinh nghiệm làm như thế nào để yêu được Tống Huân hay không, em quỳ xuống xin nghe ] [Xin chào cô Thẩm, tôi là bộ phận kinh doanh của X shop, tôi có thể nói chuyện với cô về việc hợp tác được không? Phương thức hợp tác cụ thể và giá cả có thể thương lượng, nếu có hứng thú vui lòng liên hệ lại ] [Xin chào, tôi đã gửi email đến địa chỉ email doanh nghiệp trên trang chủ của cô nhưng không nhận được phản hồi. Khi nào thuận tiện cô có thể kiểm tra và phản hồi lại giúp chúng tôi] [Chị Tinh Tinh, sao chị lại có thể khiến Tống Thần nhớ chị nhiều năm như vậy, woo woo woo, em chỉ cần học một chút thôi, woo woo woo]Thẩm Như Tinh không biết nên trả lời thế nào, cho đến hôm nay, cô vẫn mơ hồ cảm thấy không thực và bối rối.
Ban đầu cô nghĩ đó chỉ là sự trêu chọc, đùa cợt của cư dân mạng nhưng không ngờ nó lại trở thành một xu hướng ngày càng nghiêm túc.
Ngay cả Khâu Minh Thư cũng đến chỗ cô, nhiệt tình hỏi: “Cậu có muốn mở lớp không? Chúng ta sẽ hợp tác. Tôi sẽ phụ trách thu tiền và cung cấp học sinh, còn cậu sẽ phụ trách giảng dạy. Bên cạnh tớ có rất nhiều người sẵn sàng trả học phí cao”
“Tớ không muốn viết kịch bản trên B trạm nữa, vừa hay cậu đã từ chức. Hay là chúng ta hợp tác kinh doanh nhé.”
Khâu Minh Thư càng nói về điều đó, cô càng phấn khích, cô nhận ra điều đó là khả thi và bắt đầu mơ ước khởi nghiệp thành công và đạt đến đỉnh cao của cuộc đời.
Thẩm Như Tinh: “…”
Cô tức giận nói: “Cậu không biết tớ và Tống Huân quen nhau như thế nào sao? Hay cậu trực tiếp hỏi anh ấy xem?”
Khâu Minh Thư vui vẻ đồng ý: “Được, cho tớ thông tin liên lạc của Tống Huân.”
Thẩm Như Tinh: “…?”
Khâu Minh Thư tự tin nói: “Anh ấy đã rời khỏi nhóm cấp ba, những người bạn khác không có cách nào liên lạc với anh ấy.”
Thẩm Như Tinh vẫn thỏa hiệp: “Vậy hôm khác hai người rảnh rỗi, chúng ta cùng nhau ăn cơm nhé.”
Khâu Minh Thư: “Không thành vấn đề! Tớ có thể mang mấy cuốn album đến cho anh ấy ký không? Không phải để bán lấy tiền. Tớ có một vài người bạn thích anh ấy. Trước đây tớ không nói ra vì tớ nghĩ các cậu chưa công khai, không muốn làm phiền cậu…quên đi, tớ thú nhận, chỉ là vì tiền mà thôi.”
Thẩm Như Tinh nghẹn ngào không nói nên lời, nhưng cuối cùng cô vẫn vui vẻ nói: “Được.”
Cô ấy có thể làm gì? Ai bảo Khâu Minh Thư là bạn thân của cô? Cô chỉ có thể chiều chuộng cô ấy.
Hôm đó Thẩm Lệ Hoa ngừng khiêu vũ ở quảng trường, mua trái cây và về nhà, cắt một khay nhỏ mang vào phòng và hỏi Thẩm Như Tinh như không có chuyện gì xảy ra: “Bạn trai của con không phải làm việc ở tập đoàn W sao? Sao hôm nay mẹ nghe lão Ngô nhà bên nói cậu ta hình như là minh tinh?”
Thẩm Như Tinh: “…”
Tống Huân ở bệnh viện nói dối mẹ cô một cách nghiêm túc, nhưng bây giờ cô phải dọn dẹp mớ hỗn độn này.
Thẩm Như Tinh chỉ có thể bình tĩnh bào chữa cho anh: “Con không chắc lắm. Hình như ngoài công việc chính, anh ấy còn có công việc bán thời gian khác.”
Thẩm Lệ Hoa gật đầu hiểu ý, không biết có tin hay không.
Tuy nhiên, tác động của việc tiết lộ đối với Thẩm Như Tinh không dừng lại ở đó.
Anh giống như một cơn lốc, vốn chỉ là một dấu vết để lại trên cơ thể cô, nhưng giờ đây cơn bão này đã bắt đầu càn quét và xâm chiếm mọi ngóc ngách trong cuộc sống cô.
Tài khoản WeChat của cô không biết bị ai công khai, cô chỉ có thể tắt tuỳ chọn thêm bạn bè.
Buổi phỏng vấn xin việc cũng không thể tham gia, vì nhân sự bên đó đã nhắn tin cho cô
Nhân sự: [Ah ah ah ah ah chị ơi, em là fan CP của chị và Tống Thần ] [Xin lỗi vì hơi kích động. Chị ơi, là như thế này Thực ra, bố em điều hành công ty nên không cần phải phỏng vấn. Hay là ngày mai chị mang theo tài liệu trực tiếp đến nhận việc được không ] [Tất nhiên, sẽ càng tốt hơn nếu chị có thể giúp em có được một album có chữ ký của Tống Huân! Em sẽ trả cho chị theo giá thị trường! ] [Chị ơi, chị sợ em à? Xin lỗi, em hơi phấn khích. Em hy vọng nó không gây rắc rối gì cho chị. Nếu chị muốn, chúng ta có thể làm theo quy trình bình thường.]
Đêm dày đặc sương mù, ánh trăng như nước, Thẩm Như Tinh tắm xong, thoải mái nằm trên sô pha, ôm gối làm việc.
Đối mặt với tin tức từ phòng nhân sự, Thẩm Như Tinh chỉ có thể trả lời: [Không sao đâu, tôi hiểu ]
Sau khi trả lời tin nhắn này, Thẩm Như Tinh cảm thấy mình có ý thức hơn một chút về việc trở thành người của công chúng, cô thở dài và hủy bỏ mọi lời cuộc phòng vấn trong vài ngày tới
Tác động của việc tiết lộ lớn hơn cô tưởng tượng.
Tuy nhiên, cô ấy đã chuẩn bị sẵn sàng để đi một mình, và tình huống này chỉ có thể nói là càng thúc đẩy cô hơn nữa.
Liếc nhìn Tống Huân ngồi bên cạnh cô, Thẩm Như Tinh nghiêng người cắn một cái vào cổ anh: “Đều là lỗi của anh.”
Tống Huân đang đọc sách, đường nét khuôn mặt sạch sẽ gọn gàng, nghe vậy, anh lười biếng ngước mắt lên, vòng tay ôm lấy cô: ” Trách anh cái gì? Hôm qua dùng nhiều sức quá hả?”
“…” Thẩm Như Tinh có chút đỏ mặt, “Không phải cái đó”
Cô mô tả ngắn gọn những gì cô đã gặp phải trong hai ngày qua.
Đôi mắt đen của Tống Huân hơi nheo lại, im lặng suy nghĩ một lúc rồi nói: “Anh xin lỗi, đã gây rắc rối cho em. Khi lịch trình hòa nhạc năm nay kết thúc, anh sẽ…”
“Ý em không phải vậy.” Thẩm Như Tinh vội vàng ngắt lời anh, cô biết anh đang nói về dự định lui về phía sau hậu trường.
“Chuyện này không có gì phiền phức hết. Trước khi quyết định công khai em cũng đã nghĩ đến điều này. Em không chỉ nên tận hưởng danh tiếng và lợi ích khi công khai, những nghĩa vụ và trách nhiệm khi làm bạn gái của anh em cũng phải hoàn thành”
Cô đưa tay ra ôm lấy Tống Huân, tựa đầu vào vai anh, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng kiên quyết: “Việc công khai là quyết định mà chúng ta đã cùng nhau bàn bạc, em sẽ cùng anh chịu trách nhiệm. Em có thể xử lý tốt, anh hãy tin em”
“Cho nên, không được phép nói đến chuyện lui về sau hậu trường.” Giọng điệu của Thẩm Như Tinh dần dần trở nên hung hãn, “Lại để em nghe được…”
Cô liếc nhìn đường viền cổ áo hơi hở của Tống Huân, trên xương quai xanh thẳng tắp thanh tú đã xuất hiện một vệt đỏ.
Đêm qua cô chịu không nổi, Tống Huân muốn cô kêu lên, nhưng cô ngại không dám kêu đành phải cắn anh một ngụm.
Lúc đó Tống Huân chỉ cười và nói: “Xem ra anh lại nuôi thêm một Thu Thu nữa rồi”
Lúc này, cuốn sách trong tay Tống Huân cũng rơi xuống chiếc ghế sô pha màu xám mềm mại, anh hừ lạnh một tiếng, ôm lại Thẩm Như Tinh: “Nói chuyện hung dữ như vậy, không hổ là bạn gái của anh”
“…” Thẩm Như Tinh càng chôn sâu hơn, chỉ để lộ ra dái tai là một đám mây màu hồng nhạt, cô lẩm bẩm: “Em cũng biết nói lời ngọt ngào”
“…” Tống Huân cúi đầu, nhìn thấy dái tai đỏ bừng của cô, nhỏ nhắn xinh đẹp, khiến người ta muốn cắn một miếng, anh đột nhiên nói: “Anh mua quà cho em, bây giờ em có muốn xem không. ”
Thẩm Như Tinh sửng sốt một chút, buông tay anh ra: “Hôm nay là ngày đặc biệt sao?”
Hôm nay không phải sinh nhật cô, không phải ngày lễ tình nhân, thậm chí càng không phải ngày kỷ niệm.
“Không ai quy định phải tặng quà vào ngày đặc biệt.” Tống Tầm hôn lên môi cô nói: “Chỉ cần anh muốn tặng, chỉ cần em chịu nhận là được.”
Anh hất cằm, chỉ vào đồ vật trên bàn: “Lấy nó ra xem em có thích không.”
Thẩm Như Tinh nhìn theo ánh mắt của anh và nhìn thấy một chiếc túi giấy màu đen.
Bao bì cực kỳ tinh xảo và đẹp mắt, Thẩm Như Tinh liền đi tìm kéo, dùng dụng cụ mở ra từng chút một, rất có cảm giác nghi thức.
Tống Huân nhìn động tác thận trọng của cô, cảm thấy có chút bất đắc dĩ: “Bảo bối, còn rất nhiều quà, em nhất định phải tháo dỡ từng cái như thế này sao?”
Thẩm Như Tinh cầm kéo, ngẩng đầu chớp chớp mắt: “Còn nữa?”
Tống Huân chỉ vào những hộp quà túi giấy chất thành đống ở lối vào: “Cái nào không thích thì bỏ đi, chỉ giữ lại thứ mình thích”
Thẩm Như Tinh: “…”
Nhà tư bản độc ác! Quần áo Tống Huân đưa cho cô trước đây đều chất đầy trong tủ, cô không có cơ hội mặc hết, cho dù mỗi ngày mặc một bộ cũng phải mất hai tháng.
Cô tức giận nói: “Không cần nhiều như vậy, anh trả lại đi”
Tống Huân dỗ dành cô: “Thanh toán rồi không được hoàn lại ”
Thẩm Như Tinh nghiêng đầu nhìn anh, “Nếu còn tiếp tục như vậy, tối nay cũng đừng nghĩ đến ngủ chung.”
Tống Huân: “…”
Thẩm Như Tinh mở từng món quà theo thứ tự kích thước, phải nói là mở quà ra rất thú vị, nhất là khi trước mặt cô có một chồng quà đang chờ cô mở.
Cô không biết Tống Huân đã mua thứ gì, tuy miệng chỉ trích và phản đối hành vi lãng phí như vậy, nhưng trong lòng cô vẫn cảm thấy một chút ngạc nhiên và vui mừng, giống như sự hài lòng khi được người khác coi trọng.
Khi mở gói ra, một chiếc hộp đựng trong túi giấy màu vàng đã thu hút sự chú ý của Thẩm Như Tinh.
Chiếc nơ đỏ được tháo ra, trên tấm đệm nhung là một đôi giày cao gót màu đen có đế đỏ và đính kim cương.
Ánh kim cương mờ nhạt đang tỏa sáng, đế giày có in dòng chữ tiếng Anh màu đen viết tay của Christian Louboutin sang trọng và gợi cảm.
Vì lý do công việc nên trước đây Thẩm Như Tinh chủ yếu đi giày bệt, trong tủ giày chỉ có giày trắng hoặc giày vải, đôi giày da nhỏ duy nhất cô mua vào năm cuối trung học là khi đi chụp ảnh lễ tốt nghiệp.
Đây là đôi giày cao gót đầu tiên của cô.
Thẩm Như Tinh nhìn đi nhìn lại, điều chỉnh góc độ và chiêm ngưỡng từng chi tiết của món quà này, trên nền đen và lớp lót màu đỏ có in một con số.
“Em có muốn thử không?” Tống Huân hỏi Thẩm Như Tinh khi thấy cô chỉ nhìn mà không làm gì khác.
Thẩm Như Tinh do dự, “Em chưa từng đi giày cao gót…”
Điều cô chưa nói xong là giày không phải là vật dụng cá nhân cần thiết hơn những chiếc khuyên tai và vòng tay khác, nếu không thích kiểu dáng này, có thể tặng chúng cho bạn bè.
Nhưng nếu không quen với việc đi giày cao gót thì thực sự lãng phí.
Nhìn thấy Thẩm Như Tinh còn đang do dự, Tống Tầm liền đứng dậy, ngồi xổm xuống trước mặt cô.
Thẩm Như Tinh giật mình, vội vàng cúi người ngăn cản động tác của Tống Huân, nhưng anh lại tránh được cô.
Cùng nhau ở chung hai ngày, Thẩm Như Tinh đi tắm, sau đó mặc váy ngủ không chút đề phòng ngồi trên sô pha, Tống Huân dễ dàng đưa tay nhéo nhéo mắt cá chân của cô.
Ngón tay của Tống Huân mảnh khảnh rõ ràng, anh chỉ dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng nhéo nhẹ làn da hai bên mắt cá chân của cô, bình tĩnh thản nhiên giúp cô đi đôi giày cao gót đế đỏ.
Bàn chân của cô rất đẹp, với những đường cong duyên dáng, tròn trịa, những ngón chân trắng nõn mềm mại hơi hồng, khiến chúng trông cực kỳ nhỏ bé trong lòng bàn tay anh, giống như chiếc đậu phụ mềm mại.
Anh chọn đúng size và vừa vặn với đôi giày cao gót, màu trắng và đỏ đậm hoàn hảo, sự tương phản màu sắc mạnh mẽ và cuốn hút.
Thẩm Như Tinh đứng dậy ngắm nhìn, quả thực rất đẹp, nhưng đi vào không thoải mái lắm, đi chưa được hai bước liền lại ngồi trở lại trên ghế sô pha.
Tống Huân vẫn giữ nguyên tư thế trước đó, nửa cúi người trước mặt cô, ngước mắt nhìn cô.
Trái tim Thẩm Như Tinh run lên khi bắt gặp ánh mắt của Tống Huân.
“Đẹp không” Cô nghiêng đầu, không nhịn được hỏi.
“Rất đẹp.” Giọng nói của Tống Huân lạnh lùng, không có chút cảm xúc nào, đôi mắt đen thẫm nặng trĩu, anh chỉ dùng tay trái đỡ lấy bàn chân giơ lên của cô, “Em mặc gì cũng đẹp”
Tống Huân không dùng chút sức nào, nhưng Thẩm Như Tinh lại có cảm giác như bị đeo vòng vào chân , không thể thoát ra được nữa.
Cô muốn rút chân ra, nhưng Tống Huân đã dùng trái tay kéo cô vào ngực.
Chiếc váy ngủ vốn dài đến đầu gối cũng tuột xuống đùi. Ánh mắt Tống Huân sâu thẳm.
Thẩm Như Tinh đưa tay kéo váy xuống, nhưng Tống Tấn đã dùng trái tay ngăn lại.
“Bảo bối” anh gọi cô, “đưa anh xem thử”
Không khí như bốc cháy, cực kỳ mờ ám, mỗi giây hít thở đều như đốt cháy phổi.
Thẩm Như Tinh cau mày và nghiêng người để ngăn anh lại.
“Đẹp quá.” Anh thản nhiên nói, như thể đang thực sự chiêm ngưỡng tác phẩm nghệ thuật đẹp nhất trên thế giới.
Đôi chân của Thẩm Như Tinh thẳng tắp, thon dài, bây giờ đi giày cao gót lại càng ôm sát đến cực điểm, đường nét săn chắc, cân đối, tràn đầy mỹ lệ.
Dưới ánh đèn đêm, đôi chân của cô trắng nõn, sáng bóng như ngọc.
Tống Huân cụp mi xuống, vẻ mặt bình tĩnh, động tác chậm rãi nhàn nhã giống như đang chơi đùa.
Động thái tiếp theo của Tống Huân khiến cô hoàn toàn bốc cháy.
Anh cúi đầu, hôn xuống.